TST:TTN214

Image
TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 214 Hoàng Trường Sa  phụ trách Chúc Mừng Công Chính Lên Ngôi  - Thơ Ngô Minh Hằng CÂU ĐỐI 1) Vế xuất với câu đối về "Giàn Giao Hưởng MAGA" của M-16:

Test: TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 30

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 30

Hoàng Trường Sa phụ trách

Tranh thơ "Bàn Tay" của Nguyễn Thị Thêm từ FB Huỳnh Hoài Niệm


CÂU ĐỐI

1) Vế xuất về nói lái:
    Tâm không đầy như Tây không Đầm. (Khuyết danh)

2) Câu đối của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu:
    Triết lý dăm câu cười Thế sự!
    Văn chương mấy chữ khóc Nhân tình! (Hà Sĩ Phu)
Nguồn: Những câu đối của Tiến Sĩ Hà Sĩ Phu

3) Về câu đối vịnh điếu cày của Cao Bá Quát:
Xuất vịnh cái điếu cày:
    Ra tay cầm cán sôi trong nước
    Ngậm khói phun mây sạch bụi trần
(Cao Bá Quát)
- Đối vịnh cái lon của HTS:
    Rậm rạp chòm tre rào trước cửa
    Nghiêng nghiêng ngỏ hẹp dẫn vào hang.
(HTS)
- Đối vịnh thằng cu của LMTT:
    Thập thò dài ngắn tùy theo lúc
    Hăm hổ xông vào động đào tiên.
(LMTT)
- Đối vịnh cái lon của Việt Nhân:
    Lưa thưa cọng cỏ suối Lê-Nin
    Toang hoác thâm sâu hang Các-Mác
(Việt Nhân)
- Đối vịnh cái quạt giấy của Nina:
    Chọt lỗ ả nan hoa lủng đáy
    Đâm ngang khoác áo phẩy miệng đời
(Nina)
- Đối vịnh cái hang lươn của Nina:
    Vẹt nhúm cỏ xanh lỗ lõm lòm
    Trào ra đục nước rối rêu rong
(Nina)
- Đối vịnh cái lỗ lồng (lù) của Nina:
    Khuyết lõm ngã ba bờ thân đập
    Đất khô nước mất bến bể dâu
(Nina)
- Đối vịnh con hến của 2N:
    Hé mở vỏ rêu lộ mép hường
    Thân mềm nhục động lóa thiên thanh
(2N)

4) Câu đối liên quan đến Nhà văn Nhật Tiến và Luật sư Đức Tiến:
Vế xuất: Nhà văn Nhật Tiến bảo học tiếng Nhật là tiện nhất *
Vế đối: Luật sư Ðức Tiến không biết tiếng Ðức nên tức điếng **
(*) Hai chữ "Nhật Tiến" thay đổi giống như nói lái thành "tiếng Nhật" và "tiện nhất".
(**) Hai chữ "Đức Tiến" thay đổi giống như nói lái thành "tiếng Đức" và "tức điếng".
Nguồn: Câu đối của những nhân vật hải ngoại

5) Câu đối về Nguyễn Ngọc Ngạn & Tô Văn Lai của Lê Nam:
    Hai Ông Giáo rặt một phường Thương Nữ
    Dăm Cô Đào chung một khúc Hậu Đình (*)
(Lê Nam)
(*) "Thương nữ bất tri vong quốc hận
    Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa"

6) Về câu xuất của cụ Vương Hồng Sển:
Xuất: Trăm năm gì nữa? Muôn thuở là đây. (Vương Hồng Sển)
Đối 1: Nợ duyên có dầy? Âm tào đẫy đó. (2N)
Đối 2: Bán nước đảng ni! Ngàn đời còn tỏ! (*) (HTS)
(*) Đảng CSVN bán nước.

7) Vài vế đối cho câu xuất về nói lái:
Xuất: Người bí ẩn thường có ý bẩn. (Khuyết danh)
Đối 1: Hồ dâm tặc đầy mưu tâm giặc (Việt Nhân)
Đối 2: Trọng dấu tài hoa bú dái Tàu! (Việt Nhân)
Đối 3: Phúc thủ tướng ngáy ngủ tưởng thú! (Việt Nhân)
Đối 4: Hồ bắc cụ ngồi buồn bú c... (Việt Nhân)
Đối 5: Trần Đại Qu tử vì cai đu (Việt Nhân)
Đối 6: Ngân leo dừa lộ cặp dưa lèo! (Việt Nhân)
Đối 7: Dân liệng cống hình hồ lộng kiếng (Việt Nhân)
Đối 8: Đảng giải phóng làm dân phỏng dái! (HTS)
Đối 9: Kẻ đầu tư lấy vốn từ đâu? (HTS)
Đối 10: Bác Hồ dâm kéo gái dzô hầm. (HTS)
Đối 11: Câu đầu tiên thầy hỏi tiền đâu? (*) (Việt Nhân)
Đối 12: Não cã Lú còn thua lũ Cá. (Nina)
Đối 13: Chốn Thiền Tự lắm khi Từ Thiện. (Nina)
Đối 14:Bác Lê Mao cuồng mác Mê Lao. (Nina)
Đối 15: Hồ Chí Minh quốc tặc chính mi! (HTS)
Đối 16: Kẻ lưu manh vẫn hay lanh mưu (HTS)
Đối 17: Hồ bí ẩn vì có ý bẩn! (**) (HTS)

(*) Thầy = Thầy thuốc, thầy cô, thầy chùa, thầy pháp ...
(**) Hồ Chí Minh giữ tông tích rất bí ẩn, có tới hơn 150 bí danh và bút danh. Lý do: Hồ có ý bẩn, chuyên lừa bịp mọi người.

8) Vài vế đối của vế xuất nói lái cũ:
Xuất: Tình chan chứa là tình chưa chán. (Khuyết danh).
Đối 1: Bắt Chí gián ngán bắt Chán gí (2N)
Đối 2: Lão Lú co cẳng lão Ló cu. (Nina)
Đối 3: Gã Lú cạo lông lão Láo cụ. (Nina)
Đối 4: Đỗ Mười..kẹt lon lòi đỗ Mẹt..cười! (Nina)

9) Câu đối về “Chiến binh VNCH”:

Xuất: Hậu phương xưa an bình, muôn người vui hạnh phúc nhờ anh gian nan lùng giặc. (Khuyết danh)
Đối 1: Tiền tuyến cũ vững chắc, vạn dân sống ấm no bởi lính quyết tâm giữ nước. (HTS)
Đối 2: Đất nước tuy thống nhất, triệu dân chết đói nghèo bởi đảng bán nước hại dân! (Việt Nhân)

10) Vài vế đối của vế xuất cũ:
Xuất: Thầy giáo tháo giầy, vấy đất vất đấy (Khuyết danh)
- Đối 1: Có bà cá bò, bụng mang mạng bung (Nina)
- Đối 2: Cá đồng đống cà, cua chanh canh chua (2N)

 THƠ



EM ÐỪNG HỎI 

Em đừng hỏi sao ta già trước tuổi 
Khi thời gian đâu có nghĩa lý gì 
Tuổi của ta được tính bằng khắc khoải 
Bằng tủi buồn trên mỗi bước ta đi 

Em đừng hỏi quê hương ta có đẹp 
Khi hận thù còn nhuộm đỏ giang san 
Ai mới đạp trái mìn chưa nổ kịp 
Bao nhiêu năm cuộc chiến vẫn chưa tàn 

Em đừng hỏi cha mẹ già bao tuổi 
Chưa bao giờ ta kể chuyện đời ta 
Xin hãy để cho niềm đau yên ngủ 
Vết thương lòng năm tháng sẽ phôi pha 

Em đừng hỏi ta mong về quê cũ 
Chiếc lá khô còn nhớ cội thương cành 
Ta chẳng lẽ bước chân đời lê mãi 
Nơi quê người làm một kẻ lưu dân ? 

Em chúc cho ta được tròn ước nguyện 
Vâng, ta còn mơ ước nhỏ mai sau 
Ta sẽ sống để chờ ngày trở lại 
Hôn một lần lên đất mẹ thương đau. 


Trần Trung Ðạo

 

NGƯỜI EM GÁI HỒ TÂY
   
Em bé gái Hồ Tây
Mắt em trong như gương
Tuổi chưa tròn mười lăm
Em đón khách bên đường
Tóc rối đôi vai gầy
Người em  gái Hồ Tây
Bờ môi hồng nhợt nhạt
Ân cần em mời mọc
Trong em là Quê Hương
Đánh mất tuổi thơ ngây
Bóng  đèn đường vàng vọt
Em chợt thấy  xót xa
Trên bầu trời sâu thẵm
Ánh trăng soi lòng em
Như vết dao sắt bén
Cắt cuộc đời trinh trắng
Theo tiếng cười thâu đêm
Hồ Tây ôi Hồ Tây
Tôi đi giữa  đường thương
Mà môi tôi mím chặt
Mắt tôi mờ hơi sương

Hơn 20 năm lưu lạc
Tôi tò mò về thăm
Quê tôi chừ thế đó
Tôi đi từng bước thầm

 
Tôn Thất Phú Sĩ

 




 


Ðịnh Mệnh

Ðịnh mệnh an bài cho em gặp anh
Nơi đoạn cuối đường tình không lối rẽ
Em vẫn biết có những điều ... "Không thể"
Nhưng trốn sao được định mệnh của mình?

Con dế hát lời vô nghĩa giữa cỏ xanh
Ngọn nến ngu ngơ tự dối mình trong hoang dại
Em - một nửa vầng trăng khờ khạo
Ðang khuyết hao trong hạnh phúc đời thường
Rồi khúc nhạc tình ngân vang, không gian mịn như nhung

Gió đã dệt ngàn lời yêu em trên tóc
Ðêm nhận nhìn em, em đối diện cùng đêm day dứt
Lỡ yêu anh, em thành đoá hồng vàng
Em sẽ đi ngang đời anh như gió thoảng lá bay
Có ngọn gió nào cuồng quay trong bão lốc
Lời yêu đến trễ, người tình ơi có biết
Lá đã vì ai cuốn theo những dấu giầy...

Ðịnh mệnh ơi, một ngày thay em là người khác
Nỗi nhớ lưu đầy em biết gọi tên ai?
Biết anh có nhớ mùa thu - thu dịu dàng, nông nổi
Mùa thu đã qua đời anh, chẳng để lại lá vàng...


Ðoàn Ngọc Thu 
 





Phôi Phai

Cành hồng xưa anh chẳng còn giữ đấy
Tiếc lá thư tình trên trang giấy trắng tinh
Trong chốc lát mưa lấm mực loang nhanh
Còn lại vết nhạt nhoà dòng chữ ố

Anh hái về rồi vứt vào một xó
Buồn nhịp tim đang nghẽn mạch luân hồi
Dòng máu thắm cũng chảy quẩn quanh thôi
Mà nghe đắng ly cà fé vừa cạn

Còn lại đây chỉ tiếng lòng than vãn
Uổng công người đi xẻ gỗ trăm năm
Rừng thưa lá se lạnh ánh trăng rằm
Chú chim nhỏ lẻ loi chờ thu chết

Đông chưa đến heo may về da diết
Thương người xưa, luyến nhớ buổi chiều mưa
Đóa Quỳnh đơn vừa hé nở cũng vừa
Hương đang toả lặng lẽ sầu ly tán.

ThugiangVũ

NHẠC

 

Thề không phản bội quê hương



Liên Khúc Quân Hành Việt Nam Cộng Hòa



Rước tình về với quê hương

(Nhạc sĩ: Hoàng Thi Thơ - Ca sĩ : Tuấn Vũ & Sơn Tuyền)


 

Tình Thắm Duyên Quê 

(Nhạc sĩ: Trúc Phương - Ca sĩ: Mạnh Đình & Sơn Tuyền)


 

TIẾU LÂM

1) Chỉ còn 2 chúng mình

Tổng bí thư Brejnev cặp bồ với một nữ nghệ sỹ múa balê Svetlana, kém ông gần 40 tuổi. Một bữa cô ta làm nũng, Brejnev đưa quà gì cũng lắc. Ông lo lắm, nhử rằng:
- Em muốn gì ta cũng chiều, nói đi.
Cô ta ỏn ẻn:
- Anh hãy ký lệnh mở toang biên giới nước ta đi.
Brejnev hiểu ngay:
- Em khôn thế! Nghĩa là mọi người sẽ đi hết, chỉ còn 2 chúng mình ngự trị trên đất này, phải không cưng!

Nguồn: Truyện Cười Liên Xô

2) Chuyện nói lái Tây

Ở bên Paris, kinh đô ánh sáng của nước Phú Lãng Sa, mấy tuần nay trời oi bức nóng hừng hực, nóng đổ lửa không khác gì Việt Nam ta bây giờ, dân chúng đổ xô đi mua máy lạnh (A/C) về để gắn trong nhà. Hai vợ chồng ông bà Việt kiều nọ khá già, khoảng lục tuần, vì không có dư giả, nên đành dành dụm tiền đi mua một cái quạt máy cho đỡ nóng.

Sau khi đi mòn chân qua hàng chục cửa hàng, hai ông bà vẫn chưa tìm được cái quạt nào vừa ý. Sau cùng vào một tiệm bán quạt nổi tiếng, khá sang trọng. Họ ngắm nghía trầm trồ đủ mọi loại, từ quạt trần, quạt đứng, quạt để bàn, quạt gối đầu giường, vv..., đủ mọi nhãn hiệu, từ đồ xịn như Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Nhật cho đến đồ dỏm như Trung Quốc, Nga Xô, vv...Và sau cùng họ đứng trước một cái quạt để bàn Nhật Bản, xinh xắn, giá phải chăng. Ông cụ coi bộ thấm mệt, mồ hôi ướt đẫm áo, xem chừng có vẻ hài lòng nên bắt đầu khảo giá .
Chủ tiệm niềm nở đáp ngay :
- Dạ, xin thưa cái quạt này tốt nhất Paris đấy, có đủ năm vận tốc thổi gió đến bất cứ chỗ nào có hai bác ngồi, lại xoay được 360 độ. Kính nể hai bác lớn tuổi, cho cháu xin 1000 quan thôi, quạt này đúng giá là 1500 quan đấy.
Ông cụ hơi nhăn mặt kỳ kèo :
- Thôi bớt giá đi, 800 quan thì tôi lấy, nếu không tôi về dùng quạt giấy cho đỡ tốn tiền điện.
Đột nhiên nghe bà cụ đằng hắng, xong hạ giọng nói nhỏ :
- Trời ơi !!! “Tre sô” (Très chaud), “Tre sô” (très chaud) (nóng quá, nóng quá).
Ông chủ tiệm tưởng thật bắt nọn hai cụ ngay :
- Dạ, đúng thế ạ, trời nóng thật, hai bác mua quạt này về là phải rồi, thôi cháu xin bớt còn 900 quan.
Bà cụ lại húng hắng ho tiếp :
- Trời ơi !!! Très chaud (Tre sô), très chaud (Tre sô) (nóng quá, nóng quá).
Ông cụ phát hoảng, kỳ kèo năn nỉ tiếp, sau cùng ngã giá còn 800 quan, bà cụ cứ nhăn mặt vùng vằng không nói.
Trên đường đi về nhà, bà cụ quay sang đay nghiến ông chồng :
- Cái ông phải gió này, tôi lên tiếng ngăn cản mãi mà tại sao ông cứ đòi mua cho bằng được, nghĩa là thế nào .
Ông cụ ngạc nhiên, hỏi :
- Ơ hay, cái bà này lạ chửa, bà cứ luôn miệng kêu nóng nực, thúc tôi mua cái quạt, bây giờ lại lải nhải đổ lỗi cho tôi .
Bà cụ tức quá quạt ngay cho một trận:
- Ơ !!! thế thì ông chẳng hiểu gì cả à. Tôi kêu “Tre sô, Tre sô” ("Très chaud, Très chaud"), có nghĩa là : “Trô se, Trô se” ("Trop cher, Trop cher”) (đắt quá, đắt quá), cái quạt này chỉ đáng giá 500 quan mà thôi, ông trả hớ đến 800 quan mà cứ tưởng mình giỏi. Ông sống ở Paris mọc lông mọc rễ nên quên hết cả tiếng Việt rồi.

T. NHI, Pháp

3) 18 cây số

Brezhnev đến thăm Carter và được Tổng thống Mỹ cho xem một chiếc máy vi tính siêu hạng. Theo Carter, máy có thể trả lời bất cứ câu hỏi nào.
“Tôi cũng có thể hỏi được chứ?” - Brezhnev tò mò hỏi.
“Tất nhiên!” - Carter đáp.
Brezhnev tiến đến trước máy và nói vào ống nghe:
“Tôi muốn biết khi nào Liên Xô xây dựng thành công Chủ nghĩa cộng sản?”
Chiếc máy chạy sè sè một hồi, rồi trên màn hình hiện ra kết quả: 18 cây số. Không ai hiểu gì cả, thành thử Brezhnev đặt lại câu hỏi, nhưng kết quả nhận được vẫn vậy. Không còn cách gì khác, chủ tịch Liên Xô về nước.
Về đến Moscow, Brezhnev triệu tập Đoàn chủ tịch Xô-viết Tối cao Liên Xô, nhưng không ai hiểu câu trả lời của máy. Rốt cục, mọi người quyết định đi tìm một vị hiền triết sống ở dãy núi Ural. Vị hiền triết lắng nghe Brezhnev rồi bảo:
“Tuần sau đến lại đây, ta sẽ cho các con hay.”
Một tuần sau, một đám đông các lãnh tụ đảng, nhà nước, công đoàn... tập trung trước cửa nhà vị hiền triết:
“Các con, hãy giở "Lenin toàn tập", tập 24, trang 310, sẽ thấy Lenin bảo "thực hiện thành công mỗi kế hoạch năm năm là một bước tiến tới Chủ nghĩa cộng sản".

Nguồn: Truyện Cười Liên Xô

4) Làm cao...

Reng ... Reng ...Reng...
- A lô! Con chim nhỏ của anh đấy à?
- Không! Chim Bố đây!
- Ấy chết! Cháu xin lỗi bác, bác có khỏe không ạ?
- Khoẻ để đánh nhau với ai à?
- Dạ... cho cháu hỏi Trang có nhà không vậy ạ?
- Nó không có nhà thì là dân vô gia cư à?
- Dạ...dạ...ý của cháu là Trang có ở nhà không đó bác?
- Nếu không thì sao nào?
- Thế...thì trang đi đâu vậy thưa bác?
- Đi làm  rồi.
- Dạ...vậy bác có thể cho cháu xin số điện thoại của Trang được không ạ? Hôm nay không hiểu sao cháu gọi số Trang vẫn dùng mà không được.
- Nó dùng nhiều số lắm, xin số nào đây?
- Dạ, thế thì bác cho cháu xin một số thôi.
- 8...
- Dạ 8 rồi...mấy nữa ạ?
- Thì hồi nãy cậu chả bảo chỉ cần một số thôi mà.
- Dạ, bác cho cháu xin nốt mấy số còn lại luôn đi bác.
- 5 7 3 6 1 4 còn lại xếp sao thì tuỳ cậu.
- Vâng, số bác cho như thế này chắc là cháu không thể gọi Trang được rồi. Vậy xin bác cho cháu nhắn với Trang một lời là bác sĩ ở bệnh viện Từ Dũ dặn Trang là hơn 3 tháng rồi không phá được...sợ hại cả mẹ đó...cháu cảm ơn bác, bác nghỉ ngơi cho khỏe nhé bác! Cháu cúp máy nhé.
...
- Cái gì? Cậu nói gì thế?

(Lượm trên mạng)


Comments

Popular posts from this blog

TEST:TTN203

Test:TTN202