Mới ra viện về, các bộ phận trong cơ thể của một "lão thành kắt mạng" 70 tuổi liền tổ chức 1 cuộc họp mừng tai qua nạn khỏi.
Tổng giám đốc não nói:
- Ai có ý kiến gì cứ nói.
Tim phát biểu:
- Tôi làm việc liên tục 70 năm qua tôi xin về hưu.
- Không được, tim mà về hưu thì là chết rồi - Các bộ phận phản đối. Tim gan phèo phổi tranh cãi mãi cuối cùng không thằng nào được về hưu cả.
Bỗng ở phía dưới có tiếng nói vọng lên:
– Tôi yếu quá rồi xin về hưu.
Mọi người ngó nghiêng mãi không biết ai nói. Não đập bàn quát:
– Thằng nào nói đứng lên xem nào.
Phía dưới có tiếng phều phào của "thằng Bác":
– "Bác" mày mà đứng lên được bác mày đã không xin về hưu!
2) Tự diễn biến ... Không cần phải cắt
Một bí thư Đoàn thấy khó chịu và đau đớn ở bộ phận "thằng bác" của mình. Chàng tìm đến chuyên gia giỏi để chữa. Sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia nói:
– Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ và đấy là giải pháp tốt nhất, nhưng cũng tốn khá nhiều tiền.
Nghĩ thầm: “Quá sức tưởng tượng, làm sao mà lên Đảng nếu mất "thàng bác" để phục vụ các phu nhân của Đảng ủy, thật là quá bất hạnh. Còn nước còn tát, tìm bác sĩ khác.”
Với hy vọng mong manh, chàng quyết định đi tìm chuyên gia khác. Vị bác sĩ cũng rất giỏi trong lĩnh vực này, sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia này cũng nói:
– Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ…
"Thật là lũ lang băm, lúc nào cũng tiền và cắt bỏ", chàng nghĩ quá thất vọng.
May mắn khi đó chàng lại theo lời giới thiệu từ FB Đoàn CS. Chàng khó nhọc hai ngày mới tìm được một thầy thuốc nhỏ bé, có cặp kính dày cộp. Ông thầy thuốc cũng xem xét rất kỹ càng cho anh, sau đó ông lần dở những cuốn sách mới xuất bản và dày trong tuyển tập của Anh Cả Lú. Chàng Đoàn viên chờ đợi với sự lo lắng và niềm hy vọng cuối cùng. Sau hồi lâu, ông nhìn anh nói:
– Đúng là bọn bác sĩ hễ động đến là tiền, là tiền.
Chàng tròn xoe mắt và tươi tỉnh hẳn lên:
– Thưa, chắc là vẫn hy vọng, không phải phẫu thuật cắt bỏ chứ?
– Không, không cần phẫu thuật nếu anh mua thuốc của tôi dùng, chỉ trong vòng 7 đến 10 ngày nữa, cái kia của anh sẽ tự… "diễn biến" theo ý đ/c anh Cả ... nghĩa là tự rụng!
3) Bóp méo sự thật
Trong một khách sạn sang trọng, lần đầu tiên côn an Tô Lâm "họp kín" với em út Ly để tránh tai mắt mụ vợ.
Ly: - Em tính đi giải phẫu nâng ngực? Ý anh sao?
Lâm: - Em phải tôn trọng sự thật chứ, dù cho sự thật thế nào đi chăng nữa..
Một lát sau..
Ly: - Anh thôi đi, sao cứ bóp méo sự thật mãi thế? nhưng mà làm em phê!
4) Sợ nhất điều gì..
Sau đêm truyền hạt giống đỏ, Hồ Tàu nhỏ giọng hỏi cô gái do Trung Ương Cục MN gửi lên:
- Lúc chưa lấy Bác, em sợ điều gì nhất?
- Em… ngại quá!
- Đừng ngại, cứ nói đi em yêu!
- Em… em sợ… ế chồng!
Hồ giật mình văng tục:
- À đú bọn Lê Duẩn, Sáu Dân, Thị Định .. vậy mà nói là dâng "hàng ngoại hạng" miền Nam cho Bác mày!
5) Đồng chí hộ lý mới
Một nữ hộ lý xinh đẹp vừa hồng vừa "chuyên" được Thủ tướng Đồng tuyển chọn riêng, để đưa vào làm ca đêm trong Phủ Chủ tịch. Sau một tuần, Đồng và Hồ Tàu họp riêng để rút kinh nghiệm trong không khí góp ý đầy tính dân chủ.
Đồng vẩu nói:
– Thưa Bác, cháu đã có "họp" với đ/c nữ hộ lý tuần trước nhằm thử "chức năng" của hộ lý, bọn cháu đã làm chuyện đó nữa. Hộ lý kỳ này cực kỳ ... hơn hẳn mụ vợ của cháu nhiều!
Hồ Tàu gật đầu, mỉm cười và trả lời với giọng đầy thành tâm như mọi khi:
– Ừ, Bác cũng mới "họp" với hộ lý hôm qua. Bác cũng làm như thế, nhưng mà bác vẫn nghĩ là vợ cháu tuyệt vời hơn đấy!
6) Đã tháo ra chưa?
Sau khi vào vơ vét thành Hồ và nghe có nhiều thú ăn chơi vui lắm, 2 anh đội rủ nhau dưới sự hương dẫn của đảng ủy học theo đồng chí Lê Nin. Lang thang khu Huyền Trân Công Chúa mãi 2 chú mới kiếm được 1 em, kéo vào nhà nghỉ…
Sau một hồi khởi động, em mới móc ra 2 cái gói OK nho nhỏ, đưa cho 2 anh. Ngắm nghía một hồi không biết làm gì, đành gãi đầu hỏi thật:
– Uhm…. cái bong bóng này dùng làm gì em?
– Cái này á? Các anh đeo vào đi, cái đó để ngừa thai. Nếu các anh không đeo cái đó vào thì em mang bầu luôn đấy.
– Ái chà! Thế mà anh đ..éo biết, hế…hế.
Mọi chuyện diễn ra êm đẹp….Một năm trôi qua, Noel lại đến. Hai anh đôi gặp lại, tay bắt mặt mừng, ghé tai hỏi nhỏ:
– Đồng chí mày đã bỏ cái….. OK ấy ra chưa?
– Chưa, thế còn mày?
– Cũng chưa, khó chịu lắm. Thôi anh em mình bỏ ra đi, kệ mẹ cho con ấy nó có chửa.
Comments
Post a Comment