TST:TTN214

Image
TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 214 Hoàng Trường Sa  phụ trách Chúc Mừng Công Chính Lên Ngôi  - Thơ Ngô Minh Hằng CÂU ĐỐI 1) Vế xuất với câu đối về "Giàn Giao Hưởng MAGA" của M-16:

Test: TTN 35

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 35

Hoàng Trường Sa phụ trách

Tranh "Hồng hơn chuyên" của Họa sĩ BaBui (2018)


CÂU ĐỐI

1) Vế xuất về nói lái:
Có những người chỉ đi mưa mà chưa đi Mỹ. (Khuyết danh)

2) Câu đối của Vua Minh Mạng và Đại quan Trương Đăng Quế về chùa Non Nước (Ngũ Hành Sơn – Đà Nẵng):
Xuất: Chùa Non Nước trên non dưới nước, nước non về một đấng quân vương (Vua Minh Mạng)
Đối: Cửa Thuận An trong thuận ngoài an, an thuận khắp bốn phương thiên hạ (Trương Đăng Quế)
Nguồn: 
Câu đối và những giai thoại đối đáp của các vị vua chúa triều Nguyễn


Ảnh "Hồ núp nùm" từ Diễn Đàn Trái Chiều JMSS


3) Câu đối mở hàng cho trang Thơ Nhạc 35 Con Dê Xờm của M-16:
Xuất: Sơn Dương xuống núi, Dê đại lộ, treo đầu Dê, bán thịt Dê... Be he... be he... (M-16)
- Đối 1: Hoạn heo nhảy thiến, lợn đường tinh, thích lông lợn, mê dái lợn..., ủn ỉn..., ủn ỉn... (*) (Việt Nhân)
- Đối 2: Hồ Tàu gian cáo, chệt đường lưỡi, bản mặt chệt, ác tính chệt..., hảo hả..., hảo hả ...  (**) (Việt Nhân)
- Đối 3: Thằng Vũ Đông Hà, Xì-Lip Huỳnh, Mần thịt ngựa, treo đầu bò.. ò ò... Hí Hí… (M-16)
- Đối 4: Nấm Mẹ Tây Hiên, lợi với răng, Mèo chòm mả, gà đồng vắng...Méo mèo... ò ó... (M-16)
- Đối 5: Bả Chó ly hương, Hẹ chui hang, dấu gốc Hẹ, hồ ly Hẹ … Hẹ ké… Hẹ ké…! (.2N)
- Đối 6: Thủy Ngưu lội nước, Bò vào phố, nhậu đuôi Bò, xơi canh Bò… Ngó ẹ… ngó ẹ... (***) (HTS)
(*) Cho ĐM Nguyễn duy Cống
(**) Cho ĐM HCM
(***) Thủy Ngưu là trâu nước, tức là con Bò. “Ngó ẹ” là tiếng Bò rống!

4) Vế xuất về “Rắn” của M-16:
Xuất: Rắn tìm rắn, khò khè nọc độc. (M-16)
Đối: Gà tìm gà, gò mã đồng hoang. (M-16)

5) Vế xuất của Huề Nguyễn:
Xuất: Tết đến đa nghề lo méo mặt (Huề Nguyễn) 
- Đối 1: Xuân về thất nghiệp ngáp vều môi (Huề Nguyễn) 
- Đối 2: Sang xuân lắm việc chạy cuồng chân (Bùi Tiến Quì)
Nguồn:
Câu đối giao hữu trong Cơ quan đoàn thể và những … 

6) Câu đối về “Chi Lấn!” của M-16:
Xuất: Lon trước 1975 cả đám uống say mệt nghĩ.(*)
Đối: Lon sau ngày "phỏng dái" mày râu thở dốc như trâu! (M-16) (**)
(*) LON trước 1975 = thăng cấp trong quân đội VNCH. Người được "lên lon"/ thăng cấp phải đãi bạn bè một chầu nhậu - gọi là rửa lon.
(**) Lon sau ngày "phỏng dái" = Lon CocaCola của em VC cái... tên gì đó quên rồi. Cô em Lon này có bà con với cô Lu (già cả rồi cũng quên tên cúng cơm cũa Em Lu luôn !)

7) Vài vế đối cho vế xuất về nói lái:
Xuất: Làm dấm thì chua mà làm chúa thì dâm (Khuyết danh)
- Đối 1: Mệ nớ răng hừng vì mệ nứng răng hờ?! (*) (HTS)
- Đối 2: Nói Táo Nhân Cụm cấm nói Cúm Nhân Tạo (**)  (Nina)
- Đối 3: Nói leo chơi dại khoái nói dai chơi lẹo (.2N)
- Đối 4: Đảng ta không ngủ vì đảng ngu không (thể) tả! (Việt Nhân)
- Đối 5: Kẻ nói không làm giống kẻ nám không lòi (HTS)
- Đối 6: “Bác” Hồ vì dâm và “Bác” hâm vì dzồ (***) (HTS)
- Đối 7: Hồ Quang đại du và Hồ Cu đại gian (HTS)
(*) “Hừng” = “hưng phấn”, như “hừng chí”.
(**) Giang hồ đồn rằng liếc xuống sân thấy Thú-chỉnh cụp đuôi lão Tạp Cặn gầm lên: "Nói Táo Nhân Cụm cấm nói Cúm Nhân Tạo" (Cả một bầy ăn hại, biết mỗi ẳng ẳng là giỏi!-lão lầm bầm)
(***) “Bác” Hồ đếch vì dân, “Bác” chỉ vì dâm. Trán “Bác” dzồ (ĐCSVN nói là trán “Bác” cao mênh mông) nên chi “Bác” hâm.

8) Về câu xuất của dantoc:
Xuất: Bánh bía nhân đậu xanh, táp nghe cái "ực"
        Pizza chia mấy miếng, đớp vô cái "ùm"
(dantoc)
- Đối 1: Thanh xuân nhụy hoa búp, hồ chọt cái “bụp”
        Thị Ngát hoa rực rừng, bác đâm cái “xực”
(Nina)
- Đối 2: Bài toán nhân hắc búa, vò đầu bức tóc
        Gia tài chia không đều, dứt nghĩa đoạn tình
(HTS)

9) Về câu xuất “nhân chia” của dantoc:
Xuất: Cha già nhân cả chục, hoa mắt dân đen.
        Đặt khu chia từng khúc, bán dần đất nước. (dantoc)
Đối: Dâm đạo nhân thành đảng, quan đỏ mặt lờ
        Đạo giáo chia ra bè, dân đen mê muội.
(Việt Nhân)


10) Câu xuất “Tréo Cẳng Ngỗng” của M-16:
Xuất: Hồng Xuân chống ngập, Lu thủng đáy làm sao mà chống? (*)
        Thu Hương xả lũ, nước chảy hoài lại muốn bịt Lon ! (**) (M-16)
(*) Phan Thị Hồng Xuân... chống ngập
(**) Ninh Thị Thu Hương... xả lủ.

 


THƠ


    Huế Lạnh

Trời quá lạnh! Chưa bao giờ lạnh thế!
Anh co ro dưới tấm áo len dày
Hít đầy phổi từng heo may của Huế
Nghe trong hồn cũng tơi tả mưa bay

Ðã xa quá thuở phố phường nắng lọc
Bước học trò thao thức cả đường chiều
Nước dưới cầu nước trong veo như ngọc
Tơ trên trời tơ cuộn gió xiêu xiêu.

Cũng xa quá những chuyến đò ngắn ngủi
Trôi trong sương đẹp như bức tranh thần
Mây phiêu bồng đậu cheo leo đỉnh núi
Thơ bỗng đầy ăm ắp túi thi nhân

Cũng xa quá thuở làm thơ yêu em
Yêu đến si mê yêu đến cuồng điên
Cứ ngỡ lòng mình là quán mộng
Mở ngỏ em vào mơ mỗi đêm

 

Cũng xa quá thuở dại khờ mộng tưởng
Cứ thả lòng bay bỗng tận mười phương
Ôm hòai vọng theo chim bay vạn hướng
Ðem thanh xuân vung vãi đến muôn đường

Ngỡ thượng uyển chỉ tòan lòai hoa quý
Ngỡ quan trường là mũ áo cân đai
Ngỡ tình yêu là Chân Thiện Mỹ
Tỉnh cơn mê đành cúi mặt thở dài

Ði trăm ngõ chỉ gặp tòan ngõ cụt
Vào trăm vườn chỉ nhặt được hoa rơi
Ði tóc đen rồi trở về tóc bạc
Xuân xanh ơi ! Ðã phung phá một đời!

Ðứng giữa phố nghe đời giăng bão tố
Mưa trên đường mà mưa buốt tâm can
Tay vin cầu âm thầm nhìn sóng vỗ
Anh thả mình cùng với Huế hòa tan.

Trần Hoan Trinh

 




NẮNG THU

Năng thu gió với lao xao
Màu vàng non nhẹ đầy trào khoảng không
Con đò đợi khách bên sông
Nước mềm như giải lụa hồng vắt ngang.

Thơm thơm hoa bưởi cúc vàng
Quyện hương xanh cốm dịu dàng lâng lâng
Tiếng ve tiếc hạ mắt quầng
Để cành phượng vĩ lá bâng khuâng buồn.

Áo dài ôm chiếc lưng thon
Thướt tha mềm mượt nét son dịu dàng
Tay nhặt sợi nắng thu vàng
Thả lên đồng ruộng sắp sang vụ cày.

Nắng thu nhẹ lá vàng bay
Em là ánh nắng thu say bao người
Em mãi là nắng thu ơi
Nắng thu em mãi trọn đời xuân tôi!

Chu Long



TỰ THUỞ

 

Tự thuở vầng trăng vỡ cuối nguồn

Là khi lệ đá đổ từng cơn

Ta người thua trận, thân lưu huyết

Ðứng giữa càn khôn khóc nước non

 

Tự thuở trời nghiêng sụp đổ dồn

Là ta vỡ núi chắn càn khôn

Hai tay rĩ máu dòng sông chảy

Ta cuốn vô cuồng lưu mênh mông

 

Tự thuở nguồn cơn khóc gió mây

Ta theo đêm ẩn sống theo ngày

Nước non bổng chật người hóa thú

Thú hóa người, ta hóa cỏ cây

 

Tự thuở đường xưa rực đỏ cờ

Nhìn thân rướm máu , tưởng trong mơ

Tỉnh ra địa ngục vòng vây bủa

Ta giữa trầm luân tự bao giờ

 

Tự thuở là thân chim cánh gãy

Ðo mãnh trời xanh qua kẽ tay

Thân nguyên cát bụi trong trời đất

Cũng có lúc thành sương khói bay

 

 

 

Tự thuở ngày ta thoát xổ lồng

Cánh chim ta chắp lại như không

Mấy khung trời nước đo gang dặm

Ta với thuyền con vượt biển đông

 

Tự thuở vầng trăng lạnh giá băng

Run trên đỉnh tuyết khóc mây ngàn

Là ta nhớ nước Trường Sơn đổ

Nhớ đứt ruột từng nẻo quan san

 

Tự thuở này hay đến thuở sau

Không, ta đâu vướng mộng công hầu

Cũng xem rất nhẹ vòng khanh tướng

Ta, chỉ là mơ vá biển dâu

 

Tự thuở từng đêm mộng tự do

Ðã mơ giây phút dựng lại cờ

Ðến nay đã mấy ... mười năm nhỉ!

Bất giác lệ tràn tuôn ướt thơ

 

Tự thuở ngày Ðông Âu vỡ tung

Ta nghe sông núi động vô cùng

Cỏ cây chuyển kiếp thành đao kiếm

Lửa sẽ bùng, hoang thú cáo chung

 

Lê Khắc Anh Hào  




THUYỀN NHÂN!

Thuyền Nhân!
Chỉ hai tiếng trong ngôn từ tiếng Việt
Nghĩa nguyên sơ cũng nói biết bao điều
Thuyền bập bềnh chở số phận liêu xiêu
Nhân là những con người yêu đất tổ

Bỗng một sáng tháng tư đầy phẫn nộ
Mây trên trời kéo giông tố về đây
Nắng giữa trưa mà tối xám đoạ đày
Những kẻ lạ kéo về gây bão lửa

Cuộc sống cũ yên bình đâu còn nữa
Cứ chông chênh cứ sấp ngửa theo thời
Ôi cha già! Nước mắt Mẹ phải rơi
Thương xót mấy thằng con thời ngã ngựa

Tưởng hảo hán hay đâu đời quá bựa!
Lừa tội kia chỉ chịu nửa tháng thôi
Có ngờ đâu lời chót lưỡi đầu môi
Niềm hy vọng cứ dần hồi thui chột

Ngày trở về hứa bữa mai bữa mốt
Mấy năm trường đã thiêu đốt đợi chờ
Tội tình thay cho những mái đầu thơ
Phải khoai sắn làm dại khờ tròng mắt

Bước trở về tan hoang từ nét mặt
Không hân hoan tay siết chặt mừng vui
Dấy trong tim niềm đau đớn bùi ngùi
Nhà tù lớn đang chôn vùi tất cả

Quê hương ơi! Đã trở thành xa lạ
Từ cái tên góc phố đã thay rồi
Cả phận người theo vận nước nổi trôi
Những tinh tế cố tình bôi xoá hết
 

Tìm đường sống ở trong con đường chết
Sự rủi may cứ như hệt cuộc chơi
Cứ quăng ra con xúc xắc phận đời
Tim thót lại theo tiếng rơi cành cạch

 


Biển bao la thành con đường huyết mạch
Vượt thoát xa những vị khách không mời
Quăng đời mình vào nhịp sóng trùng khơi
Chưa chắc đã được tới nơi mình muốn

Biển dạt dào trở mình sôi cuồn cuộn
Muốn nhấn chìm lời kinh muộn lên trời
Thuyền mong manh như chiếc lá thu rơi
Xô dạt hết những mảnh đời khát vọng

Chiếc ghe máy oằn mình từng đợt sóng
Đã bao giờ thấy biển rộng bao la?
Máy già nua chỉ hợp chốn giang hà
Nếu có chết mầy với ta cùng chết

Nhưng hy vọng có bao giờ mà hết?
Dáng tàu buôn mờ như hệt trong mơ
Những vẫy tay kêu cứu những mong chờ
Cuộc sinh tử cuối cùng nhờ tay lạ

Ơi Thuyền Nhân! Đường cùng sinh gan dạ
Như chúng tôi trên đất lạ hành quân
Cứ ra khơi lòng không chút phân vân
Xin bái phục e ngàn lần chưa đủ

Anh có đem theo đồi hoang gió hú
Chị có đem bầy bống mú trên sông
Em có đem trong túi cánh phượng hồng
Tìm tự do trên biển đông hung hiểm

Triệu người đi vài triệu người chỉ kiếm
Sự an yên cầu khẩn chiếm tâm hồn
Lời kinh cầu mỗi tối cứ vọng ngôn
Gửi thiên giới bay dập dồn theo gió

Trăm ngàn người đã bỏ thân thuở nọ
Đón xác thân hỏi biển có buồn không?
Vầng dương thì vẫn mọc ở đàng đông
Một niệm khúc từ hồn không thành tiếng

Hùng Bi

(30/4/2021)

 

LON

 

Hương cấm lon rồi có biết không
Lon xanh lon đỏ cả lon hồng
Chứa nước bên trong luôn óc ách
Bên ngoài vẽ đẹp ngắm đã không
Còn bảo khui ngay lon đi nhé
Đá đểu "cục" đây chắc khó xong.
Chị Ninh biết rõ lon đấy nhé
Vớ vẩn chị đây wax sạch lông.
(*)

LMTT

(*) Wax sạch lông mấy thằng Coca nhé cả nhà, riêng lon chị Hương thì em hổng biết.

Chữ Điền Ninh Thị

 

Mặt "chữ điền..." biết phải vậy không?
Vuông vức sân banh treo phướn hồng
Ngọn cờ "chủ nghĩa" bay hờ hững
Lý thuyết banh càng cũng như không
Lu, Lon ý tứ cào cào loạn
Việc nhỏ việc to cũng chẳng xong
Sân banh vuông vức Ninh Hương Thị
Vàng phai hoa cỏ úa màu lông!

M-16

 


ĐIỆN ẢNH

 

Bộ phim TỬ CẤM THÀNH - Bản di chúc của một bạo chúa 

Bộ phim TỬ CẤM THÀNH- Bản di chúc của một bạo chúa do đài truyền hình Đức thực hiện và được phụ đề Việt ngữ vì nội dung của cuốn phim nhằm ca ngợi công trình kiến trúc tuyệt vời của một người Việt Nam, mà người Tàu cầm nhầm hàng mấy trăm năm qua ... Xem phim



The Killing Fields 

Cánh Đồng Chết (1984) - Sam Waterston,   Haing S. Ngor



TIẾU LÂM

1) Đỉnh cao trí tuệ

Có 1 du khách nguời Úc sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu 1 anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị, vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát. Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ ràng lịch sử nguồn gốc cuả địa điểm đó.  Ông du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh Xích Lô này.

- Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?

- Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi.  Vì thất nghiệp nên đành chọn nghề đạp xích lô.

- Truớc đây tôi nghe nói Cộng sản Việt nam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra.  Một nguời đạp xích lô phải có bằng đại học, chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ!

- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3!!!!

(CHUYỆN CƯỜI CỘNG SẢN Hoàng Hà sưu tầm)

Tranh "Những mẫu chuyện về đời hoạt động TÌNH ÁI của Hồ Chủ Tịch" của Họa sĩ BaBui 

2) Đạo Đức Hồ Chí Minh

(Thơ XUÂN HƯƠNG)

Bác ở trong hang Bác nhảy ra
Bác làm “Kách Mệnh” giết dân ta
Mác Lê tơ tưởng hồn Mao ít (Maoism)
Chẳng thấy trồng người chỉ thấy ma!
Bác sống “độc thân” lo nước nhà!
Bao cô gái đẹp nát đời hoa
Bỏ con giết vợ cùng nơi chốn
Trên bước đường đời Bác đã qua
Bác chết xác khô như xác ma
Hồn thăm Lê Mác tận trời Nga
Tổ tiên xứ Nghệ xa xôi quá
Lỗi đạo ông bà xin thứ tha
SỰ THẬT CÔNG KHAI…
NÓI HẾT RA
BÁC HỒ ĐẠO ĐỨC?
QUỶ HAY MA?
Đừng nghe Bác đảng ba hoa
Đào sâu chôn chặt con Ma Già Hồ!
Học tập “Đạo Đức Bác Hồ”!
BỎ CON GIẾT VỢ HUNG ĐỒ DÃ MAN!
Còn đâu ĐẠO LÝ VIỆT NAM.

3) Ăn nói khoan thai

Ngày xưa có một người nuôi phải thằng đầy tớ tính hay láu táu, chưa đặt đít đã đặt mồm; bạ đâu nói đấy, chẳng ra đầu đuôi làm sao cả.

Một hôm thầy mắng tớ rằng:

- Từ rày không được ăn nói hấp tấp như thế nữa. Nói câu gì phải cho có đầu có đuôi, chứ không được nói nhăng nói nhít.

Một lát, người chủ ngồi ăn thuốc lá, tàn thuốc rơi vào áo nhiễu. Thằng đầy tớ trông thấy mới ra đứng khoanh tay, nói thong thả rằng:

- Thưa thầy... trứng con ngài... đem ủ... nở ra... con tằm... Con tằm... kéo kén... Kén... ươm tơ... Tơ đem ra... kẻ chợ... bán... Người ta... mua về... bán lại cho... chú Khách... Chú Khách... đóng hòm... chở về Tầu... Bên Tầu... mới đem... dệt thành nhiễu... Thành nhiễu rồi... đóng hòm... lại chở... sang bên... An Nam... Cửa hàng ta... buôn về... bán lại... Thầy mới đi mua... đem về nhà... gọi... thợ may đến... cắt áo... khâu xong... thầy mặc... thầy ngồi... ăn... thuốc lá... tàn thuốc... rơi... cháy kia kià!

Anh chủ vội vàng trông xuống, thì áo đã cháy mất một mảng to. Giận quá, mắng thằng ấy rằng:

- Sao mầy không bảo ngay, mà mầy nói lôi thôi thế?

Nó thưa rằng:

- Vừa ban nãy, thầy mới dặn con phải ăn nói cho có đầu có đuôi!...

 4) Ăn quen bén mùi

Một chị sang thổi lửa ở nhà một ông lão hàng xóm góa vợ từ lâu. Chị này vô ý đánh tiếng rấm, ông lão liền bắt đền: “Mày làm bạt vía thổ công nhà ông, ông sẽ trình làng”. Chị van lạy xin tha. Ông ra điều kiện: Chị phải để ông thu vía thổ công. Chị đành nghe. Thu xong ông lão nằm mệt lử.

Hôm sau chị này quen mùi, lại sang thổi lửa. Thổi một lúc, chị chạy lên nói với ông lão: “Ông! Hôm nay cháu lại đánh rắm đấy”. Ông lão nằm lắc đầu: “Đến mày ỉa ra bếp, ông cũng chịu”.

(Theo cuốn “Kho tàng truyện tiếu lâm Việt Nam” của Nguyễn Cừ - Phan Trọng Thưởng)

Hoàng Trường Sa phụ trách


Comments

Popular posts from this blog

TEST:TTN203

Test:TTN202